CSVN – Về miền cao su đất đỏ, gió phơi phới mang hơi thở nồng nàn hòa quyện vào khí trời ấm áp, lan tỏa trong không gian ngút ngàn rừng lá đổ. Vạn vật vẫy tay chào tạm biệt mùa đông để đón nhận một mùa mới tràn ngập niềm vui sum vầy, tràn đầy tình yêu thương và khát khao hạnh phúc.
Nắng chiều tà nghiêng nghiêng trên thân cây cao su dài thườn thượt, cơn gió dịu dàng vi vu thổi, những chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi thong thả, mái tóc cô công nhân bung xòa bay bay như áng mây vào mùa hạ. Con đường lô yên ắng, chỉ có tiếng chim ríu rít và tiếng lá xạc xào, cô công nhân ấy nhịp nhàng thu dọn vụ mùa để rừng được nghỉ ngơi chờ mùa cạo mới.
Rừng cao su bừng sáng, ánh nắng mơ hồ không còn gay gắt, chói chang. Cô công nhân ngẩn ngơ nhìn rừng cây trút lá như muôn nghìn bướm bay lóng lánh trước tia nắng cuối trời. Bước chân ai đó khe khẽ đạp lá vàng, khiến cô gái giật mình, mắt xoe tròn ngơ ngác. Chiếc ba lô trên lưng, bộ quân phục xanh ngời, anh lúng túng, ngập ngừng hỏi đường vào trong xóm.
Họ lạc vào một thế giới của mùa thu vàng đầy thi vị. Họ sánh bước bên nhau giữa thiên nhiên cây lá, giữa muôn vàn lời lao xao, thầm thì trong gió. Lá rơi như mưa, lá bay như bướm, lá quấn quít se duyên cho đôi trai gái và hứa hẹn một tương lai tốt đẹp… Đặc biệt và thi vị biết bao khi mùa cao su trút lá trên quê tôi – miền cao su đất đỏ. Những cơn mưa lá lả tả với những cảm xúc miên man, dạt dào như ru hồn người vào chốn bình yên, thanh thản.
Lá trải thảm vàng, lá vương trên tóc, lá xoay xoay như hàng ngàn cánh bướm, lá trước khi rơi ngàn lời thủ thỉ, lá ở lại cành muôn vạn nỗi nhớ thương. Lá xa cành vẫn còn làm đẹp cho đời, gửi lại cho lộc non bao điều tốt đẹp về sức sống và niềm tin mạnh mẽ.
Lá về với cội để rừng thay áo mới, đem đến cho mùa Xuân sự tinh khôi, tươi trẻ, tràn trề sức sống. Lá trên quê tôi bạt ngàn và mạnh mẽ, lá quê tôi duyên dáng, hiền hòa đã góp vào cho cuộc đời này một bức tranh Xuân.
Thoa Nguyễn