Một hồn thơ trĩu nặng sẻ chia, ân tình

CSVN Xuân – Không chuyên và kiên nhẫn để làm thơ theo kiểu “tằm nhả tơ”, vì vậy gặp Thanh Hiếu không thể hỏi anh về số lượng bài thơ và tập thơ (?).
Cao nguyên đá Đồng Văn - Hà Giang.
Cao nguyên đá Đồng Văn – Hà Giang.

Thơ của Thanh Hiếu là khoảnh khắc xuất thần, thăng hoa từ những chuyến đi và cảm xúc trải nghiệm. Không gian trong thơ Thanh Hiếu trải rộng khiến cho ai có một chút “máu” nghệ sĩ cũng đều phải ghen tị: Một Hà Giang “Đèo vắt vẻo mây quàng khăn ấm chiều” (Lên Hà Giang), đến một Sìn Hồ (Lai Châu) réo rắt tiếng khèn trong mùa đông năm ấy khi anh ra với những dự án cao su Tây Bắc “Em giấu mùa đông trong chiếc khăn piêu/Cho rừng cao su không còn chiều run rẩy” (Xuân Sìn Hồ); với Tây Nguyên khi thiên nhiên chuyển giao thời khắc “Hoa Dã Quỳ giấu nắng để vàng hơn…”.

Và những cảm xúc khắc khoải của anh nơi sóng gió Trường Sa “Sừng sững tương tạc lời thề/Người lính bất tử vỗ về biển xanh” (Với con – nơi ấy – Gạc Ma); Những đêm đến với anh em trong dự án phát triển cao su ở Campuchia “Đêm Kampong Thom như miền cổ tích/Mảnh trăng tròn huyền ảo cuối làng/Mùa khốc khô tiếng nai rừng khát nước/Gõ vào đêm nhịp thuở hồng hoang…” (Đêm Kampong Thom).

Với Thanh Hiếu có lẽ câu thơ của Chế Lan Viên là đúng: “Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khép”, chỉ có những chuyến đi, Thanh Hiếu mới có thơ. Bởi vậy, đọc bài thơ nào của anh cũng đầy nắng ngàn, gió núi, đầy hơi thở của đất, sức sống của cây và hình ảnh những con người lao động chân chất, mộc mạc, nghĩa tình… cả men say những ly rượu nồng của ngô của sắn.

Chính vì chắt lọc từ chất đời ấy mà những vần thơ Thanh Hiếu tặng đời, tặng người bao giờ cũng trĩu nặng sự cảm thông, sẻ chia ân tình.

Tạp chí Cao su VN trân trọng giới thiệu chùm thơ của tác giả Thanh Hiếu.

U.K

Lên Hà Giang

Anh lên cõi đá Đồng Văn
Đèo vắt vẻo mây quàng khăn ấm chiều
Gió khẩn hoang nắng liêu xiêu
Hoa tam giác mạch khoe chiều làm duyên
Dòng Nho Quế mãi trinh nguyên
Ruộng bậc thang chín vàng nghiêng cả trời
Lang thang lạc chốn Núi Đôi
Mà quên phiên chợ… người ơi… Lũng Phìn
Tiếng Đàn môi gọi bạn tình
Khảm vào hoa, đá chùng chình mang đi
Khau Vai giăng mắc điều chi
Tháng ba ai hẹn. Ai đi. Ai về
Non cao vực thẳm nhiêu khê
Rượu ngô, Thắng cố đừng chê bản nghèo
Men tình ngây ngất cheo leo
Dìu chàng lên ngựa mà theo nàng về
Cầm lên Lũng Cú lời thề
Linh thiêng cờ đỏ nẻo quê địa đầu
Chân dồn chân bước lên mau
Để lòng yêu mãi muôn màu nước non.
Hà Giang tháng 10/2015

Với con – nơi ấy – Gạc Ma

(Kính tặng hương hồn liệt sĩ Gạc Ma)

Thắt tim khắc khoải Gạc Ma
Thù này phải trả con à chớ quên
Muôn năm Tổ quốc gọi tên
Sáu tư liệt sĩ linh thiêng hóa rồng.
Máu trào đỏ sóng cháy lòng
Thịt xương trai trẻ lắng đồng san hô
Tấm di ảnh cũ mẹ thờ
Cạn chai nước biển mãi chờ tin con (*)
Hai bảy năm biển sắt son
Thẳm sâu lòng mẹ, mỏi mòn khắc ghi
Gạc Ma ngày ấy con đi
Nghìn trùng giông bão sá gì đời xanh.
Ngủ đi con giấc an lành
Củ khoai nải chuối mẹ dành phần con
Biển đảo là của nước non
Hình hài của mẹ lon ton hãy về.
Sừng sững tương tạc lời thề
Người lính bất tử vỗ về biển xanh
Nén hương. Viên đá. Cam Ranh
Ôi da diết gió hòa thành lời ru…
* Ngày 13/3/2015 (Viết tại lễ đặt tên viên đá xây dựng đài tưởng niệm chiến sĩ Gạc Ma tại Cam Ranh, Khánh Hòa)
(*) Bà mẹ ở Quảng Bình có con hy sinh tại Gạc Ma đã vào tận Nha Trang đong chai nước biển mang về thờ và tin rằng có con mình trong đó.

Đêm Kampong Thom

(Tặng anh em lao động Việt Nam đang công tác tại các dự án phát triển cao su
ở Kampong Thom – Campuchia)

Đêm Kampong Thom như miền cổ tích
Mảnh trăng tròn huyền ảo cuối làng
Mùa khốc khô tiếng nai rừng khát nước
Gõ vào đêm nhịp thuở hồng hoang.
Gió mênh mang ru cao su bạt ngàn
Đất trở dạ, cày giăng hàng kín lối
Ai nhuốm xanh một màu huyền thoại
Nghe ngọn nguồn dòng nhựa chảy miên man.
Chén rượu đầy xoay tua nồng nàn
Nào uống đi những chàng trai chân đất
Trăm phần trăm miền Đông đất đỏ
Hay ồn ào rực lửa gió Tây Nguyên.
“Ô sơ bai chăn ti” trĩu lòng em hát
Lúng liếng màn đêm vũ điệu Áp sa ra
Anh chàng kia nhớ nhà cũng hát
Giọng Huế ngọt ngào điệu Lý mười thương.
Vén trời khuya cháy hết mình còn vương
Khăn Crô ma kín choàng đôi lứa
Mai tôi về mang quà Xuân đến sớm
Chuyện tình nơi ấy Kampong Thom.