Rượu ngô chống chếnh tình say
Mắt em e thẹn gọi ngày vào Xuân
Môi em đỏ lử hồng trần
Tim anh loạn nhịp muốn gần, gần em
Điệu khèn xin níu áo em
Đường cày năm mới quyện duyên đi nào
Xanh xanh vạt lúa, nương rau
Tình yêu như cũng thắm màu quê hương.
Trịnh Ngọc Giáp
Hương Xuân
Xin trời:
Một chút nắng đông
Xin anh:
Một sợi tình hồng tim côi
Một nụ hôn ướt bờ môi
Một tia mắt trói một đời
Thôi miên!
Màu hương Xuân chảy khắp miền
Chồi non trổ dậy chao nghiêng mưa phùn
Áo em thấm rách giọt buồn
Từ da thịt hé cội nguồn hỏi han
Rằng mùa sương giá đã tan
Rằng mùa gió chướng khô khan đã lùi
Hôm nay em hãy cứ vui
Nụ cười cắn giọt buồn rơi vỡ òa
Mùa đông chân bước chưa qua
Mùa Xuân đã víu cành hoa nghiêng chào.
Minh Tuệ
Lục bát Xuân
Mấy dòng thơ viết đầu năm
Cỏ hoa cũng đã nẩy mầm hân hoan
Và hồn ta biết mây ngàn
Và đời sao đẹp… ai trang điểm rồi!
Vĩnh Tân
Gánh hoa Xuân
Con thuyền gánh cả dòng sông
Còn em gánh cả cánh đồng cỏ hoa
Mênh mang gọi bến sang đò
Qua phiên chợ Tết bán cho người tình
Mưa Xuân phảng phất lung linh
Người vui tấp nập trung trinh dáng hình
Chợ tan mình lại một mình
Hoa Xuân bán hết – hoa tình còn nguyên
Năm sau Tết đến, chợ phiên
Gánh hoa, em lại đón thuyền sang sông.
Duy Thơm
Tháng Giêng và em
Tháng Giêng em về qua phố
Giăng giăng mấy hạt mưa phùn
Chân trần giẫm lên lối nhỏ
Giẫm cả buổi chiều mênh mông
Tầm Xuân rụng vài ba cánh
Vàng hoe sợi nắng bên trời
Có tiếng mùa đi khe khẽ
Dịu dàng như là sương rơi
Tháng Giêng em về qua phố
Phố buồn mây thấp như mưa
Trong vườn nhà ai bỏ ngỏ
Quỳnh thơm đẫm ướt lối xưa
Nỗi buồn rơi bên khung cửa
Chông chênh khoảng trống không nhau
Lẽ nào lời chưa dám ngỏ
Vô tình đã lạc mất nhau…???
Tịnh Bình
Ngày đó
Buổi sáng
con bướm đập cánh bay qua
giọt sương ngủ trên cánh hoa
trong mắt người chờ đợi
giọt cà phê rơi
viên đá tan
dòng tin nhắn trôi
ngón tay tôi
vẩn vơ bấm phím
người mang hoa Xuân chào bán
người mang quà Xuân về nhà
tôi uống cà phê đếm thời khắc qua
đợi người
quen tên mà chưa biết mặt
em đến và bất ngờ,
mọi thứ không giống như tưởng tượng
nhưng từ xa, tôi biết
đã gặp được người
(không tráng lệ không huy hoàng
không âm nhạc không hoa tươi)
em chầm chậm bước vào đời tôi
mỉm cười
và, vậy đấy!
Lê Minh Chánh
Gió heo may
Gặp người ở phía heo may
Nhớ hoang hoải gió những ngày thu xưa
Phong phanh cái lạnh chớm mùa
Nắm bàn tay nhỏ tình vừa bén mơ
Biết em ghét cái ỡm ờ
Thu đem thả lá vàng mơ xuống chiều
Tình chưa giáp vụ thương yêu
Tôi đem cấy những buồn hiu xanh đồng
Cây bằng lăng tím sẫm bông
Hôm em ngược gió qua sông đến giờ
Thẫn thờ nhện mắc võng tơ
Khô khan hát điệu ầu ơ duyên buồn
Biết rồi tình chẳng tròn vuông
Giấc mơ ta vẽ những đường song song
Trời mưa bong bóng phập phồng
Bến sông hoa cải trổ ngồng vàng phai
Gặp người ở phía hôm nay
Nghe xao xác gió heo may thổi lùa
Trái tim trót lỡ đeo bùa
Biết xa xót mấy đủ vừa tình ơi!
Nguyễn Giang San
Đợi…
Vầng trăng tròn chưa là trăng viên mãn
Mưa chiều Xuân chưa đủ mát cơn say
Bến chợ Thủ
một con đò mắc cạn…
Người đợi người muối mặn gừng cay.
Lê Tiến Mợi
Đóa mai khô
Anh vẫn còn giữ một đóa mai khô
Em nhặt lấy từ mùa Xuân năm ngoái
Đóa hoa vàng đã nhạt bởi thời gian
Nhưng mùa vẫn dịu dàng tìm đến
Em bận bịu trong căn nhà mới ở
Mùa Xuân đầu ríu rít với tình yêu
Chắc không nhớ cánh mai vàng bé nhỏ
Anh ân cần giữ lại chút tình xưa
Anh đem đóa hoa khô ngày cũ
Định bao lần thả xuống giữa mênh mông
Nhưng anh sợ trần gian rồi cũng bạc
Sẽ làm đau kỷ niệm của riêng mình
Trời se lạnh, cuối năm nhiều đám cưới
Dường như người sợ lạc mất ngày Xuân
Anh dẫu biết có ngày em cũng lạc
Nên đón giao thừa với một cánh mai khô.
Khuê Việt Trường