Sương còn mờ trắng đầu non
Nghiêng nghiêng đồi dốc dáng thon lên đồi
Nghiêng tai cây lá đẫm lời
Thương ai má chín mồ hôi vai gầy
Đường lô đất nồng hương say
Nắm cơm nước uống thường ngày giữa ca
Chiều tàn lời gió ngân nga
Đường về tiếng hát mượt mà vang thung
Ngỏ lời yêu em thẹn thùng
Về đây lập nghiệp thì cùng sánh đôi
Gởi lại cây dịu ngọt lời
Đợi ngày hoa trắng hương đời tặng anh.
Bùi Vũ Liêm
Trường Sa…không xa
Nghe vang vọng từ xa xăm biển hát
Buổi nghiêng chiều rả rích tiếng mưa rơi
Sài Gòn phố – ly cà phê đắng giọng
Hương vị nào?… Lan tỏa tận chân trời.
Mưa – nắng Trường Sa càng nung ý chí
Vững lòng tin vì Tổ quốc thân yêu
Da có sạm màu hay bờ vai ướt đẫm
Trường Sa anh vẫn ấp ủ bao điều.
Câu thơ muộn theo anh ngàn dặm bước
Khắc trong tâm đậm nét bóng quê nhà
Vóc dáng xưa nụ cười tươi rạng rỡ
Thăm thẳm Trường Sa…mà chẳng thấy xa.
Trường Sa ơi! Biển muôn đời vẫn đẹp
Mặc sóng gào hay gió nổi phong ba
Từ sâu thẳm vẫn nghe lời biển hát
Khát vọng nuôi vang mãi khúc hành ca.
Kim Hoa
Heo may
Tiết trời nhè nhẹ heo may
Se se khóm lá ngọn cây trên cành
Lá vàng dần chiếm màu xanh
Bởi cây thay lá trơ cành khẳng khiu
Lá như ấp ủ bao điều
Rằng cô em gái sớm chiều bên lô
Cho dòng nhựa trắng đầy tô
Cho mùa lá rụng hanh khô tiết trời
Tiết trời thay đổi người ơi
Lòng em son sắc chẳng dời đổi thay
Sáng nay trời nhẹ heo may
Mà dao em vẫn vững tay em cầm
Lá vàng rồi lá lại xanh
Cây thay lá mới cho cành vươn cao.
Minh Thanh
(XN Chế biến 30/4, Cao su Bình Long)