Hoàng hôn chầm chậm xuống chân trời
Đường làng thưa thớt bóng diều chơi
Mẹ tôi nhen nhúm từng que củi
Sưởi ấm chiều đông mắt mỏi trông
Nghe tiếng xôn xao trước sân nhà
Lần mò gậy trúc dắt mẹ ra
Con cháu tề tựu mừng khôn k ể
Cuối đời nhắm mắt mẹ cũng vui
Bao năm lận đận với áo cơm
Nay nhàn nhã rồi chuẩn bị xong
Nhà cửa khang trang ra bề thế
Tình nghĩa keo sơn gắn bó gần
Cảm ơn đường lối chủ trương chung
Bàn chân đứng vững biết khơi dòng
Mùa về áo mới muôn màu sắc
Nức nở lòng người vùng xa xăm.
Hà Thúc Lan