Em đi cạo mủ vùng xa
Công việc vất vả ngày qua lại ngày
Vẫn hôn lên mảnh đất này
Gieo mầm hạnh phúc cho dày niềm thương
Hoa rừng lan tỏa mùi hương
Đôi tay thoăn thoắt đời luôn mỉm cười
Tháng năm, tháng bảy, tháng mười
Em khơi mạch sống cho đời mai sau
Nụ cười đã kết hạt châu
Cùng dòng nhựa trắng chảy mau vào đời
Vần thơ tô điểm tình người
Em cô cạo mủ, em người tôi yêu.
Võ Hữu Vinh