Mùa xuân đã về, đất trời say duyên
Sức sống trào dâng mọi miền đất nước
Cách nay bốn mươi năm về trước
Bom đạn rền vang rộn bước quân hành
Cả nước xuống đường kết thúc chiến tranh
Mỹ cút ngụy nhào ta giành chiến thắng
Cờ giải phóng tung bay trong nắng
Sông núi chuyển mình hàn gắn vết thương
Mùa Xuân… Mùa Xuân đến mọi quê hương
Tổ quốc xanh tươi mở đường thắng lợi
Hội nhập năm châu tư duy đổi mới
Thay đổi từng giờ vươn tới đỉnh cao
Việt Nam ơi biết mấy tự hào
Miền đất hứa vẫy chào Xuân tới
Áo ấm cơm no nông thôn đổi mới
Bát ngát hương hoa phấn khởi cuộc đời
Miền ngược miền xuôi điện thắp sáng ngời
Thành phố non tơ to gấp mười khi trước
Dưới cờ Đảng ta vững vàng tiến bước
Sánh vai cùng các nước năm châu
Lê Đức Lượng
Một thời để nhớ
Đã qua bốn năm rồi đấy em
Thời gian trôi nhanh quá
Chưa nói được với em những điều cần nói
Mùa hè này lại xao xuyến chia tay
Ta nhìn vào sâu thẳm mắt nhau
Bao kỷ niệm ùa về thổn thức
Là buổi sáng mùa thu nắng Sài Gòn vàng rực
Ta đạp xe đến trường tóc em thơm mùi ngọc lan
Và những ngày tất bật ở giảng đường
Bạn bè mới những trang sách mới
Bao câu thơ chan chứa ân tình
Thời gian trôi quá nhanh, anh không níu được
Nụ hôn em thành kỷ niệm đầu đời
Anh chưa biết bến bờ nào ngày mai sẽ đến
Con thuyền đời …. đầy kỷ niệm mang theo.
Kim Thanh
Chị tôi
Ngày xưa chị hay hát ru
Chim trời cũng phải ngẩn ngơ, nữa là
Anh thì ở chiến trường xa
Chị mơ đến lúc ơi à ru con
Mong anh mong đến mỏi mòn
Anh không về, chị không còn hát ru
Tuổi chị giờ đã sang Thu
Mắt mờ, chân chậm, tai thì vẫn tinh
Chị nghe người hát ru tình
Chị ôm mặt khóc một mình giữa đêm
À ơi… một tiếng ru con
Chị không khóc chỉ nấc lên nghẹn đầy
Lời ru sao cũng đắng cay
Mong sao đừng có những ngày chiến tranh.
Vũ Tiến Hùng
Bến đò xưa
Anh về bến cũ sông xưa
Rặng tre xào xạc bây giờ không em
Đâu rồi cô lái đò quen
Tiễn anh ngày ấy, lời nguyền còn đây
Tình yêu một thủa vơi đầy
Đã theo anh suốt những ngày chiến tranh
Vẫn còn nguyên bãi dâu xanh
Vẫn bờ đê ấy, giờ thành xa xôi
Lời xưa còn đọng trong tôi
Người xưa nay đã là người của ai!
Anh đi đất rộng sông dài
Nhớ quê anh nhớ thời trai hẹn hò
Hoàng Vũ
Mùa thơm thảo
Đêm huyễn hoặc rít cong cần rượu
Gió trăng sao cũng hiệu ứng một trời
Em nũng nịu lúm đồng tiền e thẹn
Lại trách nhau sao mình quá kiệm lời
Mười năm rồi thu đỏ mắt lá rơi
Bao ngõ ngách mưu sinh gầy chân phố
Bao tháng năm nỗi nhớ miền cương thổ
Khoảng trống trong anh chưa được lấp đầy
Anh trở về tạ lỗi với quê xưa
Lòng bày biện run run lời chân thật
Em hiển hiện em hiền ngoan như đất
Anh xuyến xao nghiêng ngửa rít men say
Mười năm rồi sấp ngửa hai bàn tay
Vườn cao su đã thấp dần miệng cạo
Lối nông trường thương em mùa thơm thảo
Anh để lại quê nửa trái tim mình
Huỳnh Ngọc Sáu
Khúc hát mùa Xuân
Xuân về đã đến khắp nơi
Rừng su thay lá bời bời màu xanh
Vườn cây đẹp tựa bức tranh
Bàn tay chăm sóc em anh tháng ngày
Mùa khô ta đã bắt tay
Làm đường chống cháy hăng say tinh thần
Dãy cỏ đường ba từng phần
Đường bảy ta phát cỏ dần từng lô
Công nhân túc trực mùa khô
Cùng bảo vệ tổ tuần lô đêm ngày
Dù cho trời rét cóng tay
Chỗ nào điểm nóng có ngay ta rồi
An toàn chống cháy mọi nơi
Để vườn cây tốt tuyệt vời còn chi
Lá ơi, hãy hát nữa đi
Ngân vang khúc nhạc mỗi khi gió về
Công nhân giữ trọn lời thề
Khó khăn khắc phục không hề nản tâm
Để cho mãi đẹp mùa Xuân
Để cho vững chắc muôn phần ngành ta
Công ty kết trái đơm hoa
Công nhân no ấm chan hòa niềm vui.
Nguyễn Sỹ Vui
Mảnh đất tự hào
Lịch sử bốn ngàn năm không bao giờ quên cả
Ba mươi năm rồi kẻ lạ người quen
Ta lớn lên tự hào đất đỏ BaZan
Đất Quảng Trị hương tàn nham nhở
Đã đứng dậy từ vùng đất lửa
Nơi một thời Mỹ chặn cửa vào ra
Ta đã thắp ánh sáng quê nhà
Chí đã quyết viết bài ca bất hủ
Gio Linh ơi bao thăng trầm trăn trở
Chọn hướng đi nào để đất nở ngàn hoa
Dứa đến mít tiêu mía bôn ba
Ngót mươi năm đất và ta buồn tủi
Năm tám tư là mốc son đổi mới
Cao su đã về vươn tới đỉnh cao
Ba mươi năm qua rất đỗi tự hào
Ngắm màu xanh xào xạc trưa nắng
Đã qua rồi thời gian cay đắng
Xuôi ngược Phú Riềng trải nắng Buôn Mê
Xe nối xe đêm tối đi về
Những mắt ghép đêm đi ngày ngủ
Xích tum trần tri kỷ tuổi ba mươi
Chào cao su ngàn thế đứng tuyệt vời
Đứng kiêu hãnh khắp nương đồi Quảng Trị
Gio – Cam – Vĩnh cao su giăng chiến lũy
Như ngày nào đánh Mỹ cùng chung
Nhựa trắng cho ta dòng chảy không ngừng
Như bông sữa tuôn cùng thời đại
Quảng Trị quê mình mãi mãi nở hoa thơm.
Hồ Đăng Hóa
(Nguyên Bí thư Đảng bộ NT Dốc Miếu, CSQT)