Xuân về trên đảo Trường Sa
Nàng Xuân gọi
Cây bàng vuông ngủ đông thay áo mới
Hé nụ tầm xuân
Trong nắng Xuân
Em thơ trên đảo vui đùa
Tung tăng áo mới, chuông chùa điểm ngân
Đêm 30,
Dân đảo, lính đảo quây quần
Hương vị quê nhà qua nồi bánh tét
Phút giao mùa,
Bàn thờ Tổ quốc dâng hương
Nguyện thề giao ước một lòng sắt son.
Đón Xuân, Tết về,
Bình minh thức giấc Cả Trường Sa
Chào cờ
Xuân về, đất nước nơi nào cũng Xuân.
Nguyễn Tấn Thuyên
Quê tôi đổi mới
Quê tôi đẹp lắm ai ơi
Cao su lan tỏa vườn đồi tốt xanh
Ngày nay đất nước thanh bình
Kinh tế ngày một tiến lên không ngừng
Đây là ý Đảng lòng dân
Cao su phát triển xóa tan đói nghèo
Cùng với ao cá đồi keo
Đem lại đời sống ấm no dân mình
Cao su phát triển không ngừng
Là nguồn thu nhập vô cùng khả quan
Lao động ổn định việc làm
Nhà nhà hạnh phúc khó khăn đẩy lùi
Quê hương ngày một đổi đời
Khang trang giàu đẹp người người ấm no
Cao su lợi nhuận tăng cao
Góp phần kinh tế dồi dào quê hương
Cùng nhau phát rẫy khai nương
Để su đứng thẳng hàng hàng tốt xanh.
Đặng Thị Thiên Thu
Giá trị từ cây cao su
Cây nào bằng cây cao su
Môi trường sinh thái – Đặc thù của cây
Cao su ngang dọc thẳng ngay
Hàng binh thẳng tắp, mây bay, gió vờn
Như dòng sữa mẹ trào tuôn
Nuôi người vất vả sớm hôm chuyên cần
“Vàng trắng” có khắp thị phần
Cao su công nghiệp xứng danh tốp đầu
Lá cây – Phân bón dài lâu
Hoa thơm – Mật ngọt ong bầu thêm vui
Quả là hạt giống cho đời
Vườn ươm lên tốt xanh tươi bốn mùa
Gỗ cao su chẳng kém thua
Là đồ dân dụng người ưa thích dùng
Không mối mọt, vân điệp trùng
Bề mặt láng bóng – Mê hồn “Lát hoa”
Cao su càng phát triển ra
Giao thông đường bộ như là lưới giăng
Có điện thay ánh sao, trăng
Trạm xá, trường học như măng giữa rừng
Cao su điệp điệp trùng trùng
Tạo nên phong cảnh oai hùng nước non
Cao su có nghĩa, có hồn
Con người gắn bó keo sơn suốt đời
Cao su – Rừng cây, rừng người
Loài cây công ích tuyệt vời cao su!
Lê Mậu Thông
Còn em…
Biển là biển. Em là em!
ai. Đừng so sánh cho thêm chạnh lòng.
Biển mênh mông dễ thay dòng
bao la sóng cả bão giông bốn mùa.
Còn em. Một chút “hanh chua”
“lẳng lơ” ấy… cũng chỉ đùa đấy thôi.
Trong em không có mù khơi
đáy không hoắm hút cho trời soi gương.
Biển già tính khí thất thường
đang xanh bỗng tím khó lường nông sâu
Giận hờn những chuyện đẩu đâu
đập đầu ăn vạ mạn tàu lướt ngang.
Còn em một chút thẹn thàng
đã yêu… yêu cũng dịu dàng… như yêu!
Chạm vào đâu cũng mỹ miều
có duềnh có đảo… sớm chiều sóng xanh.
Biển chắt chiu muối để dành
mặn mòi mà vẫn chòng chành bể dâu.
Còn em từ thuở mắt nâu
cái duyên con gái cau trầu đỏ môi.
Biển. Vẫn biển cả muôn đời
em. Vẫn em tự đất trời sinh ra.
Trần Trí Thông
Sen phủ Tây Hô
Con xoáy lòng đen cặp mắt đã nhìn
Bụi đỏ bám bờ vai sen hồng nở
Nước ngọt lịm côn trùng xoay nín thở
Dưới đáy sen hồ lay động tầm dương
Ngàn ngày đi qua… có một đêm trường
Trăng du mục choáng ngàn lần cao thế
Nước ngọt lịm côn trùng xoay nín thở
Trên mặt sen hồ vương bóng thần tiên
Chẳng có cao ốc không một điền viên
Người có cả một nước non đất Việt
Bắc Pó – Thăng Long đất trời hào kiệt
Sen phủ Tây Hồ hồng Cửu Long giang
Lê Tiến Mợi
Sắc Xuân trên những cánh rừng
Mùa Xuân đang đến thật gần
Rừng cao su cũng vào mùa thay áo mới
Các nông trường rộn ràng trong nắng sớm
Công nhân vui sắm Tết đón Xuân về
Dạo với mùa Xuân trên những đường lô
Niềm tự hào dâng lên rộn rã
Gió cứ buộc chân người ở lại
Thấy đất đai mình giàu có… trong thơ
Mùa Xuân về đánh thức giấc mơ
Đi trong rừng cao su như lạc vào cổ tích
Nắng hừng lên sắc mai vàng rực rỡ
Hương hoa cao su đưa sắc trong ngần
Cao su giờ cuộc sống đã đổi thay
Bao lớp người dựng xây nguyện trí
Tôi đã thấy hoa kia vừa nở
Chưa kịp tàn đã vội nở mùa sau
Mùa Xuân về còn mãi bên nhau
Tay nắm tay bàn tay vàng cạo mủ
Đời sống mỗi ngày thêm đổi khác
Như có cầu vồng trong câu hát đi qua.
Nguyễn Tiến Đường