(Kính tặng CBCS, CNV Binh đoàn 15)
Ba mươi năm trở lại rừng
Dò từng dấu đất đếm từng gốc cây
Ba Zan níu bước chân gầy
Tiếng đồng đội gọi cuối ngày rưng rưng
Ba mươi năm trở lại rừng
Lửa na pan khét đã ngừng khói cay
Mồ hôi vắt xuống đất này
Dòng dòng nhựa trắng ơn tay chai sừng
Ba mươi năm trở lại rừng
Màu da cam vẫn lạnh lùng bóng ma
Tay em ngày ấy hái hoa
Nhưng không ươm được thịt da cho mình
Ba mươi năm một khối tình
Em đoan trang đợi bóng hình khuất xa
Thèm đêm nghe cháu gọi bà
Bâng khuâng anh trước ngọc ngà khẽ phai
Ba mươi năm đã rộng dài
Đã cường tráng những dáng nai giữ rừng
Pơ lang ơi! Cứ ngập ngừng…
Ché say bếp lửa bập bùng cồng chiêng
Ba mươi năm với Tây Nguyên
Ba Zan đỏ. Viết thiên huyền thoại xanh.
Trần Trí Thông
Luyện tay nghề
Đôi tay nhanh thoăn thoắt
Đôi mắt chứa bao tình
Em đưa nhanh tay cạo
Ngọt lịm những đường dao
Tay nghề em nâng cao
Miệt mài qua năm tháng
Dầu nắng mưa không nản
Gian khổ chẳng sờn lòng
Tất cả chỉ cầu mong
Làm sao thật nhiều mủ
Làm ngày chưa thấy đủ
Em tranh thủ ban đêm
Một cân mủ tăng thêm
Góp niềm vui cuộc sống
Tăng năng suất lao động
Qua rèn luyện tay nghề
Cô thợ cạo vui ghê
Thấy mình đang về trước.
Nguyễn Văn Nhi
Địa đạo Củ Chi
Về thăm địa đạo Củ Chi
Cây xanh Bến Dược thầm thì ban mai
Thương nhau góc bể chân trời
Như bao gian khổ một thời đấu tranh.
Con đường phía trước màu xanh
Mà ta đi giữa mong manh lá cành…
Đây con đường của cha anh
Ôi lòng đất mẹ trọn giành cho ta
Tình đất như nụ như hoa
Cho ta sự sống chan hòa nước non
Kẻ thù bạt vía kinh hồn
Thoắt ẩn hiện. Đây mồ chôn chúng mày!…
Thành đồng Tổ quốc là đây
Vững vàng thế trận, đẹp thay tình người.
Đi trong gió biếc cuộc đời
Củ Chi địa đạo rạng ngời mùa Xuân..
Nguyễn Trọng Đồng
Lính nhà giàn
(Kỉ niệm ngày thành lập Quân đội Nhân dân
Việt Nam)
Lính nhà giàn sống giữa biển khơi
Nào kể hết khó khăn gian khổ
Ngày đêm cứ trập trùng sóng vỗ
Biển mênh mông không thấy chân trời
Lính nhà giàn chẳng giây phút buông lời
Súng chắc trong tay da sạm màu nắng gió
Tháng năm bạn cùng sao trời mờ tỏ
Với chập chờn cánh trắng hải âu
Ở nhà giàn chẳng giống nơi đâu
Không tấc đất chỉ cồn cào sóng bủa
Lính nhà giàn gửi quê nhà thương nhớ
Vần thơ mặn mòi viết giữa khơi xa
Vần thơ có ngọn khói la đà
Triền đê xanh thơm hương cỏ mật
Những người lính trẻ trung chân thật
Sống hết mình vì biển đảo quê hương.
Lê Hiếu Trung
Đêm Nôen
(Thân tặng anh em bảo vệ, tự vệ NT An Viễng)
Đêm Nôen tôi đứng gác ngoài lô
Nghe lễ hội vọng về qua kẽ lá
Trời mùa Đông sương rơi buốt giá
Mủ âm thầm rơi tí tách vào tô
Lô cao su không có ông Nôen
Đêm đen tối và những tên mủ tặc
Cũng không có cây thông trầm mặc
Chỉ sương khuya tôi canh gác bình yên
Vui đi em, cùng bè bạn rạng ngời
Đừng nghĩ ngợi, men nồng say lễ hội
Để ngày mai tô mủ đầy ăm ắp
Mắt em cười lấp lánh ánh sao đêm.
Ngô Phú Hòa (Bình An- Long Thành -Đồng Nai)
Nỗi niềm
Tám lăm năm một chặng đường
Nỗi niềm xin được trải hương tỏ bày
Thăng trầm bao cuộc đổi thay
Cao su vẫn mãi mỗi ngày một xanh
Tàn rồi khói lửa chiến tranh
Một dòng nhựa…
Cũng trở thành yêu thương
Cây – Người…
Tình nghĩa nên thương
Chưng cất từng giọt mật hương của đời
Tháng năm xưa cũ qua rồi
No cơm ấm áo cho đời mãi xanh
Trần Thị Thu Yến