Hai ta sinh ở nông trường
Ông tơ se sợi chỉ hồng thành đôi
Bao năm gắn bó rừng đồi
Cao su tích nhựa cuộc đời đổi thay
Chim xanh vừa hót vừa bay
Có đôi trai gái hằng ngày sánh vai
Nửa đêm cho đến sớm mai
Soi đèn cạo mủ chẳng sai lỗi nào
Cho dòng nhựa trắng tuôn trào
Tô đầy trút gọn đem trao nông trường
Hoa rừng thơm ngát đưa hương
Hăng say lao động gió sương ngại gì
Thẳng lưng vững bước mà đi
Dân giàu nước mạnh quản chi nhọc nhằn
Nụ cười tươi tắn bên anh
Khai hoang phục hóa cây xanh cùng người
Nhà xây ngói mới đỏ tươi
Anh yêu mảnh đất mấy đời nở hoa.
Lê Đức Lượng
Nhựa trắng Đức Cơ
Anh về đất đỏ Bazan
ba lô thời chiến chuyển sang thời bình
cao nguyên khát khúc thơ tình
một Tây Nguyên mới in hình dáng anh
Núi ngồi mây lượn quanh quanh
hoa cười gọi tán lá xanh cuối rừng
giữa bao la giữa điệp trùng
bầy chim gõ kiến mổ rung tiếng cồng…
Tầm mắt cũng phải đi vòng
đồi chiều thở dốc ôm vồng cao su
anh chắt chiu những lời ru
gọi đàn chim đến tiếng gù sinh sôi
Mười năm rừng mới xanh chồi
giao cành khép tán, bướm mời cánh bay…
tình yêu kết trái đất này
Đức Cơ – dòng nhựa trắng say men đời.
Trần Trí Thông
Niềm tin
“Vượt khó”, đơn vị và người
Tuy hai là một, nụ cười điểm tô
Gian lao, cách trở xưa – giờ
Quyết tâm khắc phục dưới cờ sao bay.
Ngàn Thương
Bền vững
Tám lăm năm một chặng đường
Gian nan vất vả dặm trường sá chi.
Vững lòng đoàn kết mà đi
Truyền thống lịch sử khắc ghi trong lòng.
Nhân Văn