Bàn tay em hóa biếc đất Bazan

Lên với rừng từ độ ấy mùa thu

Ảnh: Hoàng Hưng Đạo

Bàn tay em trải bao mùa mưa nắng

Bàn tay em – hạt phù sa lắng đọng

Dòng sông nào chẳng thao thức biển khơi

Nhớ những ngày cơm nắm. Giọt mồ hôi

Vai áo đẫm nắng tràn đất đỏ

Phá thạch khai sơn mở đường ngọn cỏ

Cây lúa cây bắp cảm thấu rưng rưng

Có những ngày khoai sắn thay cơm

Gian khó trăm đường. Vẫn niềm vui lớn

Bởi đất nào phụ công người chăm bón

Đất nở hoa như ánh sáng con đường

Ngày hội buôn làng rộn tiếng cồng chiêng

No ấm gọi về từ bàn tay nhỏ

Mưa nắng trải như dòng sông cửa bể

Cho con đường cứ mở phía bình minh

Bổng nhớ về xuân son sắt niềm tin

Ngoảnh lại chặng đường mồ hôi tiếng hát

Nhà máy vẫn ngân bài ca của đất

Bàn tay em khi lật mở trang thơ…

NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG
Tháng ba về

Tháng ba về lộc biếc chồi non
Như e ấp những điều chưa nói
Hạt mưa xuân nhè nhẹ rơi rơi
Cơn gió thoảng chở đầy nổi nhớ …

Anh đã về cùng em nơi ấy
Tuổi trẻ chung sức xây dựng nông trường…
Những cánh rừng
cao su xanh thắm
Như mối tình đầu anh đã trao em

Tháng ba về đi giữa yêu thương
Con đường thân quen chúng mình hò hẹn
Ai cũng đi qua một thời tuổi trẻ
Nhớ mãi nghe em nơi ấy nông trường

TRẦN HOÀI

(Cao su Nghệ An)

Cuối đông

Cuối đông…

Mùa lá rụng.

Cây trơ cành đón ánh bình minh.

Gió nô đùa…

Cành khe khẽ rung rinh.

Vàng tia nắng gởi chút tình vào đất.

Những chồi non đang mơ màng tỉnh giấc.

Ta bâng khuâng tìm nhặt…

Thuở ngày xưa.

Rừng cao su chuẩn bị đón giao mùa.

Nghe lạ lắm…

Chắc xuân vừa chạm ngõ.

Đường vào lô…

Lá vàng chen lá đỏ.

Nghe xạc xào như pháo nổ dưới chân.

Những bàn tay…

Đang hối hả chuyên cần.

Tăng năng suất đón mùa xuân thắng lợi.

HUỲNH THỊ NHƯ HUỆ

 (Lộc Ninh – Bình Phước)