Ba đời theo đuổi cao su

Ông Trung tám mốt tuổi rồi

Công nhân cạo mủ một thời vàng son

Về hưu sáu chục tuổi tròn

Truyền bao thế hệ cháu con vào nghề

Nhớ ngày trai trẻ say mê

Yêu cây vàng trắng lời thề khắc sâu

Vườn cây sạch đẹp dẫn đầu

Mủ nhiều, mủ tốt bắc cầu thăng hoa

Ba đời thợ cạo trong nhà

Cha truyền con nối tiếng ca xuân nồng

Tám người con, cháu của ông

Dâu hiền, rể thảo vừa hồng vừa chuyên

Con ruột khai thác lâu niên

Bao nhiêu thành tích vùng miền ngợi ca

Cháu thư ký đội xa nhà

Chữ hay, số đẹp mẹ cha đẹp lòng

Rể vào bảo vệ góp công

Đuổi quân mủ tặc, lô trong vườn ngoài

Dâu là nhi nữ đa tài

Việc nhà, việc đội cả hai đều thành

Ai về đội một Hòa Bình

Cao su cất cánh vươn mình bay xa

Quên sao thế hệ ông cha

Ba bẩy năm ấy sinh ra hiền tài

Đời con, đời cháu miệt mài

Góp công, góp sức gấp hai ba lần

Ba đời cao su tảo tần

Có một dòng họ trọn tình cùng cây

Chín mươi năm tới rồi đây

Vinh danh vàng trắng xứ này cao su.

                                                                           Vũ Đình Bê

Tự tình trên đồi cao su

Anh tựa lưng vào đường băng

Nghe mầm cao su nẩy lá

Núi đồi chiều nay có gì rất lạ

Như mắt em sâu thẳm nhìn anh.

 

Cao su bây giờ đã lớn rất nhanh

Giống như tình yêu của chúng mình vậy

Từ trên đồi cao anh nhìn thấy

Bóng em thấp thoáng trong màu lá cao su.

 

Sìn Hồ bây giờ đã vào mùa thu

Thi thoảng những cơn mưa vẫn về qua vội vã

Em vẫn thế nắng thắm hồng đôi má

Chăm chỉ vun trồng mưa nắng chẳng ngại chi.

 

Ngày mai đây vất vả sẽ qua đi

Những giọt mồ hôi sẽ thay bằng những dòng nhựa trắng

Trời Sìn Hồ trong xanh và đầy nắng

Ta nắm tay nhau xao xuyến thuở ban đầu.

                     LƯU CAO CƯỜNG

(CÔNG TY CỔ PHẦN CAO SU LAI CHÂU)

 

Mùa nước nổi

Hạt mưa rơi không đủ chỗ chen chân
Nên thành phố cũng có mùa nước nổi
Đừng ngao ngán những con đừng lầy lội
Đi lâu rồi có lạ cũng thành quen.

Như con đừng dẫn lối đến nhà em
Anh biết rõ từng chỗ cao chỗ thấp
Cho dù giữa đỉnh cao mùa nước ngập
Vẫn an toàn ngày hai buổi đi qua.

Cũng nhiều khi lo nơm nớp, lỡ ra
Nếu có lúc giữa đường đi sụp hố
Sẽ chua chát buông tiếng cười phẫn nộ
Hay âm thầm thương lắng phận vô duyên?

Chỉ thầm thì trong ý nghĩ tư riêng
Có lẽ nào lại gây ra lầm lỗi?
Cho dù phố mỗi năm mùa nước nổi
Đường đi về năm tháng đã thành quen.

TRÀ KIM LONG

Cái niềng chén

Tớ là cái niềng chén

Bạn với người công nhân

Dòng nhựa trắng tháng năm

Thêm đẹp giàu xứ sở

 

Rừng cao su lộng gió

Vẫn thẳng tắp đội hình

Dầu giá mủ bấp bênh

Chẳng niềm tin mờ nhạt

 

Bởi non sông còn đó

Như ngọn cờ vàng sao

Như gió núi xạc xào

Cùng năm châu hội nhập…

 

Cái niềng tôi nhỏ nhất

Mà nhân chứng thời gian

Qua năm tháng thăng trầm

Quý hơn từng giọt mủ

 

Càng quý người bạn nhỏ

Từ tinh sương hàng cây

Ơi bàn tay! bàn tay

Từng mở dòng nhựa trắng…

Krông Năng, 9/2018

NGUYỄN TRỌNG ĐỒNG