Giọt sữa quê hương

Ảnh: Dzũng Nguyễn
Ảnh: Dzũng Nguyễn

Nắng ôm siết xuống mặt đường
Vốc hơi nóng ngược lên phương trời này
Giọt mồ hôi nhiễu mắt cay
Người đi công nặng tháng ngày trên lưng.
Nghiêng thân bóng đổ chập chùng
Bóng xe và bóng người trùng lên nhau
Cây già trái chín vùng sâu
Mang hương về phố chia nhau chút tình.
Thoảng nghe màu đất quê mình
Vừa qua mấy cuộc hành trình phương xa
Khơi nguồn mạch sống nở hoa
Hạt gieo lòng đất người hòa nắng sương.
Chắt chiu giọt muối giọt đường
Làm nên giọt sữa quê hương ngọt ngào
Trên đầu nắng đội trời cao
Người mang nghĩa sống đi vào nhân gian.

Trà Kim Long

Thầm lặng

Vết chân chim da mẹ hằn bao ngọt đắng
Thầm lặng cuộc đời bạc tóc với thời gian
Những buổi chợ chiều trên đôi vai nhỏ
Mẹ gánh ước mơ theo mưa nắng dãi dầu.
Từng đụn rạ khói nhòa trên mắt mẹ
Bếp cơm chiều bao kí ức cứ dần trôi
Hương mẹ ấm như củ khoai đang đợi
Mâm cơm nghèo mái ấm vẫn lung linh.
Bao khó nhọc từng đêm mẹ thường che giấu
Riêng nụ cười ẩn hiện những thanh tao
Nghe lời ru con thèm thuồng giấc ngủ
Chợp mắt vào hồn tâm thức cứ nao nao.
Tuổi thơ con lớn dần trên cánh võng
Thơm nức hương quê trên lưng mẹ đã còng
Quà cho mẹ cả đời con chưa trọn
Mẹ thương ơi…
Tuổi dần qua tóc mẹ rụng thêm rồi!

Nguyễn Tấn Thuyên